Top 8 # Hội Chứng Wpw Bệnh Học Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Kidzkream.com

Hội Chứng Wolff Parkinson White (Wpw)

Hội chứng Wolff Parkinson White (WPW):

Hội chứng Wolff-Parkinson-White (WPW), là sự hiện diện của một con đường điện phụ bất thường trong tim dẫn đến thời gian của một nhịp đập rất nhanh (nhịp tim nhanh).

Các đường điện phụ trong hội chứng Wolff-Parkinson-White là từ khi sinh ra. Trong khi mọi người ở mọi lứa tuổi, kể cả trẻ sơ sinh, có thể trải nghiệm triệu chứng hội chứng Wolff-Parkinson-White, các giai đoạn nhịp tim nhanh thường đầu tiên xuất hiện khi đang ở tuổi thiếu niên hoặc 20 tuổi.

Trong hầu hết trường hợp, cơn tim đập nhanh không đe dọa tính mạng, nhưng rất nghiêm túc về vấn đề tim có thể xảy ra. Điều trị hội chứng Wolff-Parkinson-White có thể ngừng hoặc ngăn chặn các cơn nhịp tim nhanh, và phẫu thuật để đóng đường điện phụ thường có thể sửa các vấn đề nhịp tim.

Các triệu chứng

Triệu chứng của hội chứng Wolff-Parkinson-White là nhịp tim nhanh.

Dấu hiệu và triệu chứng lâm sàng thường gặp bao gồm

Cảm giác tim đập nhanh, rung hoặc đánh trống ngực.

Dễ dàng mệt mỏi khi tập thể dục.

Các triệu chứng thường xuất hiện lần đầu tiên ở những người tuổi thiếu niên hay độ tuổi 20. Cơn nhịp đập rất nhanh có thể bắt đầu đột ngột và kéo dài trong vài giây hoặc vài giờ. Cơn thường xảy ra trong thời gian tập thể dục.

Các triệu chứng trong nhiều trường hợp nghiêm trọng

Nếu một người với Wolff-Parkinson-White cũng có bệnh tim khác, nhịp tim nhanh có thể dẫn đến các triệu chứng nghiêm trọng khác, bao gồm:

Các triệu chứng ở trẻ em

Các triệu chứng ở trẻ sơ sinh với hội chứng Wolff-Parkinson-White có thể bao gồm:

Không khóc hoặc hoạt động.

Tim đập nhanh có thể nhìn thấy trên ngực.

Không có triệu chứng

Một người có thể có đường dẫn phụ trong tim nhưng không trải nghiệm nhịp tim nhanh và không có triệu chứng. Tình trạng này được gọi là Wolff-Parkinson-White kiểu mẫu, chỉ phát hiện tình cờ khi kiểm tra tim vì những lý do khác.

Nguyên nhân

Các đường điện phụ của hội chứng Wolff-Parkinson-White là có từ khi sinh. Một gen bất thường (gen đột biến) là nguyên nhân của tỷ lệ nhỏ các trường hợp rối loạn. Nếu không, lý do tại sao con đường phụ phát triển ít được biết.

Dẫn truyền điện bất thường

Tim được tạo thành từ bốn buồng – hai buồng trên (tâm nhĩ) và hai ngăn dưới (tâm thất). Nhịp điệu của tim bình thường được điều khiển bởi bộ phận tạo nhịp tim tự động – nút xoang – nằm ở tâm nhĩ phải. Nút xoang tạo xung điện bắt đầu mỗi nhịp đập của tim.

Từ nút xoang, xung điện đi qua tâm nhĩ, gây ra co bóp cơ tâm nhĩ và bơm máu vào các tâm thất. Các xung điện sau đó đến một nhóm các tế bào gọi là nút nhĩ thất (AV node) – thường là con đường duy nhất cho tín hiệu đi từ tâm nhĩ tới tâm thất.

Các tín hiệu điện nút AV chậm lại trước khi gửi nó đến các tâm thất. Điều này cho phép các tâm thất nhận đầy máu hơi chậm trễ. Khi xung điện đến, các cơ tâm thất co, khiến nó bơm máu tới phổi hoặc với phần còn lại của cơ thể.

Trong hội chứng Wolff-Parkinson-White, một đường kết nối điện phụ từ tâm nhĩ đến tâm thất. Điều này có nghĩa là tín hiệu điện có thể bỏ qua nút AV. Khi sử dụng đường vòng xung điện qua tim, tâm thất được kích hoạt quá sớm – vấn đề này được gọi là hội chứng tiền kích thích.

Tim đập nhanh

Việc thêm đường điện phụ trong tim không nhất thiết gây ra nhịp tim nhanh. Tuy nhiên, tình trạng này có thể làm cho các quá trình khác tăng nhịp tim, bao gồm:

Xung điện lặp lại. Các vấn đề với một nhịp tim nhanh thường xảy ra ở hội chứng Wolff-Parkinson-White vì xung điện đi xuống một con đường và lên một đường khác, tạo ra một vòng lặp tín hiệu. Tình trạng này được gọi là nhịp tim nhanh vào lại nút AV, các xung đến tâm thất với tỷ lệ nhanh. Kết quả là các tâm thất co bóp rất nhanh.

Xung điện vô tổ chức. Nếu xung điện tâm nhĩ phải không bắt đầu đúng, xung điện có thể qua tâm nhĩ một cách vô tổ chức, gây co bóp nhanh chóng. Tình trạng này được gọi là rung nhĩ. Những tín hiệu vô tổ chức này cũng tăng tỷ lệ bơm của tâm thất ở một mức độ nhất định. Nếu có một đường điện phụ thêm, như với hội chứng Wolff-Parkinson-White, tâm thất có thể co bóp nhanh hơn. Các tâm thất không có thời gian để được đổ đầy máu và không đủ máu bơm cho cơ thể. Điều này ít phổ biến nhưng tình trạng có thể đe dọa tính mạng.

Các biến chứng

Tín hiệu điện hỗn loạn qua các tâm thất và tâm thất đập rung nhanh (rung thất).

Huyết áp thấp (hạ huyết áp).

Tim không có khả năng bơm đủ máu (suy tim).

Thường xuyên ngất.

Các xét nghiệm và chẩn đoán

Bác sĩ có thể thực hiện chẩn đoán hội chứng Wolff-Parkinson-White dựa trên các câu trả lời cho các câu hỏi về triệu chứng, khám và kiểm tra tim.

Điện tâm đồ (ECG). ECG hoặc EKG – sử dụng bộ cảm biến nhỏ (điện cực) gắn vào ngực và cánh tay để ghi lại các tín hiệu điện khi chúng đi qua tim. Bác sĩ có thể tìm kiếm các mẫu trong những tín hiệu đó cho thấy sự hiện diện của một đường điện phụ ở tim. Con đường này thường có thể được phát hiện ngay cả khi hiện không trải nghiệm nhịp tim nhanh. Bác sĩ cũng có thể yêu cầu sử dụng các thiết bị điện tâm đồ di động tại nhà để cung cấp thêm thông tin về nhịp tim. Các thiết bị này bao gồm:

Holter. Thiết bị điện tâm đồ di động được mang trong túi hoặc đeo trên vai hoặc đai đeo. Nó ghi lại hoạt động của tim toàn bộ thời gian 24-giờ. Bác sĩ có thể sẽ yêu cầu giữ một cuốn nhật ký trong cùng 24 giờ. Mô tả bất kỳ triệu chứng có trải nghiệm và ghi lại thời gian chúng xảy ra.

Ghi sự kiện. Thiết bị điện tâm đồ di động được thiết kế để theo dõi hoạt động tim trong một vài tuần đến vài tháng. kích hoạt nó chỉ khi có những triệu chứng nhịp tim nhanh. Khi cảm thấy các triệu chứng, nhấn nút, và điện tâm đồ trước đó vài phút và sau vài phút được ghi lại. Điều này cho phép bác sĩ xác định nhịp tim tại thời điểm các triệu chứng.

Thử nghiệm điện sinh lý. Bác sĩ có thể khuyên nên tiến hành đánh giá điện sinh lý để xác định chẩn đoán hoặc để xác định vị trí của con đường phụ. Trong thử nghiệm này, ống thông có gắn các điện cực được luồn qua mạch máu đến các điểm khác nhau trong trái tim. Khi đặt đúng chỗ, các điện cực có thể xác định chính xác bản đồ dẫn của các xung điện trong mỗi nhịp và xác định một con đường điện phụ.

Phương pháp điều trị và thuốc

Mục tiêu điều trị cho hội chứng Wolff-Parkinson-White là để làm chậm nhịp tim nhanh khi nó xảy ra và ngăn chặn các cơn trong tương lai.

Cắt cơn nhịp tim nhanh

Có thể tự cảm nhận nhịp tim nhanh, và có thể làm chậm nhịp tim bằng cách sử dụng động tác vật lý đơn giản. Tuy nhiên, có thể cần uống thuốc hay điều trị y tế khác để làm chậm nhịp tim. Cách để làm chậm nhịp tim bao gồm:

Nghiệm pháp Vagal. Bác sĩ sẽ chỉ định thực hiện một hành động, được gọi là nghiệm pháp vagal trong cơn nhịp tim nhanh. Vagal ảnh hưởng đến dây thần kinh phế vị, giúp điều hòa nhịp tim. Nghiệm pháp bao gồm ho, gặp người xuống với tự nén động ruột, và chườm lạnh mặt.

Thuốc. Nếu nghiệm pháp vagal không ngừng nhịp tim nhanh, có thể cần tiêm thuốc chống nhịp nhanh như adenosine, để phục hồi nhịp tim bình thường. Tiêm thuốc này được sử dụng tại bệnh viện. Bác sĩ cũng có thể chỉ định thuốc viên như flecainide (Tambocor) hoặc propafenone (Rythmol), nếu có tim đập nhanh mà không kết quả với nghiệm pháp vagal.

Sốc điện. Cú sốc điện được gửi đến tim thông qua bản cực trên ngực. Ảnh hưởng đến các xung điện trong tim và khôi phục lại nhịp điệu bình thường. Nó thường được sử dụng khi nghiệm pháp Vagal, thuốc không có hiệu quả.

Cắt bỏ tín hiệu điện tim (RF). Quá trình này là điều trị phổ biến nhất cho hội chứng Wolff-Parkinson-White. Trong tiến trình này, ống thông được luồn qua các mạch máu đến tim. Các điện cực được làm nóng để cắt bỏ đường điện phụ và ngăn không cho nó gửi tín hiệu điện. Thủ tục này có hiệu quả cao, và các biến chứng – có thể bao gồm các tổn thương tim hoặc nhiễm trùng là không phổ biến.

Thuốc. Thuốc chống loạn nhịp có thể ngăn chặn nhịp tim nhanh khi dùng thường xuyên. Thuốc thường được chỉ định cho những người không thể cắt bỏ tín hiệu bằng RF vì lý do nào đó hoặc không muốn làm thủ tục này.

Phẫu thuật. Tỉ lệ thành công khi phẫu thuật cắt bỏ của con đường phụ bằng cách sử dụng phẫu thuật tim mở gần như 100 phần trăm. Tuy nhiên, do ống thông cắt bỏ với tần số vô tuyến là hiệu quả và ít xâm lấn, phẫu thuật cho hội chứng Wolff-Parkinson-White bây giờ là hiếm. Nó thường dành cho những người đang có phẫu thuật tim cho các lý do khác.

Nếu không có triệu chứng

Nếu Wolff-Parkinson-White, nhưng không có bất kỳ triệu chứng, có thể không cần điều trị. Ở một số người không có triệu chứng, con đường phụ có thể biến mất một cách tự nhiên theo thời gian.

Bác sĩ có thể đánh giá các nguy cơ cơn nhịp tim nhanh, dựa trên những phát hiện từ điện tâm đồ hoặc kiểm tra điện sinh lý. Nếu xác định có thể có nguy cơ, bác sĩ có thể đề nghị cắt bỏ bằng ống thông với tần số vô tuyến.

Phong cách sống và biện pháp khắc phục

Nếu có kế hoạch thực hiện để đối phó với cơn nhịp tim nhanh, có thể cảm thấy mất bình tĩnh và kiểm soát khi xảy ra. Nói chuyện với bác sĩ về:

Khi nào và làm thế nào để sử dụng nghiệm pháp vagal ?.

Khi nào cần gọi bác sĩ ?.

Khi tìm kiếm sự chăm sóc khẩn cấp ?.

Cũng có thể tránh những chất có thể gây lên cơn nhịp tim đập nhanh, bao gồm:

Pseudoephedrine – thuốc thông mũi.

Thành viên chúng tôi

Nội dung của Holevn Health chỉ nhằm mục đích cung cấp thông tin về: Hội chứng Wolff Parkinson White (WPW) và không nhằm mục đích thay thế cho tư vấn, chẩn đoán hoặc điều trị y tế chuyên nghiệp. Vui lòng liên hệ với bác sĩ hoặc phòng khám, bệnh viện gần nhất để được tư vấn. Chúng tôi không chấp nhận trách nhiệm nếu bệnh nhân tự ý điều trị mà không tuân theo chỉ định của bác sĩ.

Tham khảo từ: https://www.dieutri.vn/timmach/hoi-chung-wolff-parkinson-white-wpw và chúng tôi tổng hợp.

Hội Chứng Wpw Có Nguy Hiểm Không?

Câu hỏi: Mẹ tôi đi khám được kết luận mắc hội chứng WPW. Hiện bác sĩ đang cho sử dụng thuốc điều trị là amidarone. Xin hỏi hội chứng WPW có nguy hiểm không, thưa chuyên gia?

Trả lời:

Chào bạn,

Sự xuất hiện của đường dẫn truyền xung điện phụ trong trái tim, làm dẫn truyền không đi từ nhĩ xuống thất như bình thường mà đi theo con đường tắt này đã gây ra hội chứng WPW. Để đánh giá mức độ nặng hay nhẹ của hội chứng WPW phụ thuộc vào triệu chứng trên lâm sàng của người bệnh.

Nếu sức khỏe của mẹ bạn hoàn toàn bình thường, đôi khi gặp một vài triệu chứng dễ bỏ qua như tim đập nhanh, trống ngực thì không cần quá lo lắng, tình trạng này sẽ nhanh chóng qua đi và việc dùng thuốc sẽ giúp ổn định lại nhịp tim.

Nhưng nếu triệu chứng xuất hiện dày, liên tục, với các biểu hiện đau tức ngực, hồi hộp, trống ngực, khó thở, choáng ngất… thì là dấu hiệu nguy hiểm, cần điều trị tích cực tại bệnh viện hay sau khi về nhà. Hội chứng này càng trở nên nguy hiểm hơn khi người bệnh có dấu hiệu rung thất (tín hiệu đập hỗn loạn qua thất, khiến tâm thất đập nhanh và không đều), làm tăng nguy cơ tử vong cho người bệnh. Bên cạnh đó, việc tim phải hoạt động trong thời gian dài liên tục có thể dẫn tới suy tim, làm giảm trầm trọng chất lượng sống của người bệnh.

Hội chứng WPW có thể điều trị bằng thuốc, cắt đốt điện tim (RF) hoặc phẫu thuật mổ hở để triệt phá đường điện bất thường. Mỗi phương pháp sẽ có những ưu và nhược điểm khác nhau và việc lựa chọn giải pháp nào sẽ tùy thuộc vào giai đoạn bệnh, triệu chứng mà mẹ bạn đang gặp phải.

Ngoài việc điều trị theo chỉ định của bác sĩ, để tăng hiệu quả làm ổn định nhịp tim, làm giảm triệu chứng, bạn có thể nghiên cứu kỹ hơn về bệnh và những sản phẩm hỗ trợ chuyên biệt cho chứng rối loạn nhịp tim có thành phần chính là thảo dược Khổ sâm để kết hợp trong điều trị rối loạn nhịp tim.

Bên cạnh đó, sự quan tâm dành cho người mẹ thương yêu của mình cũng sẽ là món quà động viên tinh thần, giúp bà sớm qua được giai đoạn khó khăn khi mới được chẩn đoán bệnh.

Chúc mẹ bạn nhiều sức khỏe!

Bệnh Học Hội Chứng Ruột Kích Thích

Tùy theo từng bệnh nhân mà triệu chứng bệnh sẽ khác nhau, thường gặp nhất là các triệu chứng sau:

* Đau bụng

Là triệu chứng thường gặp nhất ở các bệnh nhân. Có thể đau nhiều vị trí vùng quanh rốn, vùng hố chậu phải và trái, có thể đau trên rốn. Tính chất đau tùy từng bệnh nhân mà có thể đau âm ỉ cả ngày, hoặc có thể đau quặn từng cơn.

Thường sẽ giảm đau khi đi đại tiện được.

* Rối loạn đại tiện

Có thể đi lỏng hoặc táo bóng

– Đi lỏng: Thường hay vào buổi sáng, đau quặn bụng rồi muốn đi đại tiện, đi xong thường đỡ đau. Có thể xuất hiện sau khi ăn đồ tanh, sống, lạnh hoặc sau mệt mỏi. Một số trường hợp thường thấy phân cứng lúc đầu sau đó nát, hoặc nhầy nhày, không có máu.

– Đi táo: 3-4 ngày mới đi 1 lần, phân khô cứng nhiều cục nhỏ. Nhiều bệnh nhân phải ngồi rất lâu mới đi được.

* Đầy hơi, chướng bụng

Cảm giác chướng đầy bụng, đầy hơi kể cả khi chưa ăn no, chưa ăn hết bữa. Có thể ợ hơi hoặc cảm giác nóng vùng bụng.

* Các trường hợp khác

Bệnh nhân dễ nhạy cảm, thường hay lo nghĩ hồi hộp, ra nhiều mồ hôi tay chân vào mùa đông.

Thông thường bệnh nhân không bị gầy sút cân do bệnh kéo dài mạn tính nhiêu năm, thường không sốt, không có trạng thái mất nước.

2. Triệu chứng cận lâm sàng

Không có các xét nghiệm đặc hiệu, thường chỉ định làm một số cận lâm sàng để loại trừ các bệnh thực thể của đại tràng:

– Xét nghiệm máu: thường các chỉ số huyết học, men gan bình thường.

– Xét nghiệm phân: Có trứng kí sinh trừng, không có amip ăn hồng cầu, cấy phân không có trực khuẩn shigella

– Soi trực tràng sigma: có thể thấy hình ảnh co thắt hoặc tăng tiết nhầy

– X-quang khung đại tràng: Thấy hình ảnh co thắt, các ngấn ngang sâu…

Sử dụng các xét nghiệm cận lâm sàng để loại trừ các tổn thương thực thể ở đại tràng.

Hỏi triệu chứng của bệnh nhân dựa theo bảng câu hỏi của Kruis W.1990 như sau:

4. Điều trị bệnh

Điều trị bệnh tùy theo từng giai đoạn theo nguyên tắc chung: Sử dụng chế độ ăn nhiều đạm ít mỡ, hạn chế các thức ăn tanh sống lạnh. Chỉ sử dụng các thuốc chữa triệu chứng khi cần.

– Thuốc giảm co thắt: sử dụng khi đau bụng nhiều như Mebeverin, Nospa, Buscopan

– Thuốc chống táo bón: cám gạo, Psylium

– Thuốc chống đi lỏng: codein, loperamide

Để được tư vấn về sức khỏe vui lòng liên hệ Đông y gia truyền Thọ Xuân Đường.

Truyện: Chồng Tôi Mắc Hội Chứng Bác Học

Edit: Flanty

Cuộc nói chuyện của hai người bị gián đoạn bởi một vài sinh viên đột nhiên bước ra. Sau khi lấy bằng tốt nghiệp xong, Phương Hủy kéo Mộc Tiểu Nhã đến quán cà phê bên cạnh.

“Cappuccino, thêm một khối bánh kem Black Forest[1], cậu đi mua.” Bước vào quán cà phê, Phương Hủy không chút khách khí sai Mộc Tiểu Nhã đi mua đồ.

“Đại tiểu thư, còn muốn thứ gì khác nữa không?” Mộc Tiểu Nhã vô cùng phối hợp.

“Trước cứ vậy đã, ăn xong bổn tiểu thư lại gọi thêm.” Phương Hủy ngạo kiều vung đầu, đi trước vào bên trong tìm chỗ ngồi.

Mộc Tiểu Nhã cười cười, đến quầy lễ tân mua bánh kem và cà phê mang đi.

Phương Hủy nhấp một ngụm cà phê của mình, mắt liếc đến thứ đen sì trước mặt Mộc Tiểu Nhã, lập tức nhăn mày: “Sao cậu lại uống cà phê đen, thật đắng.”

Mộc Tiểu Nhã sửng sốt, ngay sau đó phản ứng lại, sau khi cô xuất ngoại bởi vì học tập và làm việc quá bận rộn, thường xuyên thức đêm thiết kế bản thảo, cho nên hình thành thói quen uống cà phê đen. Nhưng mình của hiện tại, lại không thích.

“Gần đây không ngủ ngon, uống để lên tinh thần.” Mộc Tiểu Nhã tùy tiện tìm cớ.

“Chú và dì không đồng ý à.” Phương Hủy suy đoán.

“Cũng chưa nói không đồng ý, còn đang xem xét.”

“Xem xét? Từ nhỏ đến lớn, chú dì đối với quyết định của cậu có khi nào xem xét, không phải là đều hỗ trợ hết sao? Xem xét thì chứng tỏ họ không đồng ý.” Phương Hủy từ nhỏ đến lớn đều vô cùng hâm mộ Mộc Tiểu Nhã có được cha mẹ rất dân chủ, không giống như cha mẹ cô ấy, quản lí nghiêm ngặt.

“Bọn họ sẽ đồng ý.” Mộc Tiểu Nhã tin tưởng mười phần nói.

“Không đồng ý cũng không được, dù sao các cậu đều đã kết hôn rồi.” Phương Hủy nói.

“Đúng vậy.” Mộc Tiểu Nhã chợt nhớ tới lời nói tối hôm qua của Bạch Xuyên cũng giống hệt cô ấy, lập tức không nhịn được, “phụt” một tiếng bật cười.

“Cậu còn có tâm tình cười?” Phương Hủy nhắc nhở, “Nói thật, Bạch Xuyên chính là người bị tự kỷ, anh ta biết cái gì là hôn nhân không? Kết hôn cũng không phải là xúc động thì đi lãnh chứng, chồng lớn lên đẹp trai là được, mà là về sau phải cùng nhau sinh hoạt. Chờ về sau khi các cậu có con… đúng rồi, anh ta biết làm thế nào để sinh con không?”

“Phương Hủy!” Mộc Tiểu Nhã tức giận trừng mắt nhìn bạn tốt một cái, phía trước còn nói rất đứng đắn, như thế nào càng về sau càng kỳ cục.

“Anh ta… cái kia sao?” Suy nghĩ một phát liền chạy lên tận trời, cũng không thèm quay trở lại, Phương Hủy càng không sợ Mộc Tiểu Nhã trừng cô ấy, càng hỏi càng lộ liễu.

“Cậu muốn hỏi gì?”

“Không có gì.” Phương Hủy vừa thấy biểu tình của Mộc Tiểu Nhã liền biết đôi vợ chồng mới cưới này phỏng chừng còn thuần khiết như tờ giấy trắng, “Không được, tớ phải tra xem, nếu người tự kỷ sẽ không cái kia, các cậu vẫn nhân lúc còn sớm ly hôn đi.” Nói, Phương Hủy thật đúng là cầm di động lên tra xét.

“Cậu đủ rồi đấy!” Mộc Tiểu Nhã vừa xấu hổ vừa tức giận, một phen đoạt lấy di động của Phương Hủy.

“Được rồi, không đùa cậu nữa.” Phương Hủy thấy Mộc Tiểu Nhã nóng nảy, không tiếp tục đùa cô, “Vậy các cậu chuẩn bị khi nào tổ chức hôn lễ?”

“Chắc là… sẽ không làm.” Mộc Tiểu Nhã chần chờ một chút nói.

“Cũng đúng, trong nhà cũng vừa có người qua đời.” Phương Hủy hiểu ý gật đầu.

Nhắc tới bà Bạch, Mộc Tiểu Nhã không khỏi nhìn chiếc vòng ngọc trên cổ tay trái mình.

“Vòng trên tay cậu là bà Bạch đưa à?” Phương Hủy chú ý tới biểu tình của Mộc Tiểu Nhã, suy đoán nói.

“Ừm.” Mộc Tiểu Nhã gật đầu.

“Vòng tay này thoạt nhìn không rẻ đâu, xem ra bà ấy thật thực vừa lòng đứa cháu dâu này.” Phương Hủy tuy không hiểu ngọc, nhưng nhìn loại thế nước vòng ngọc phỉ thúy này, chỉ cần ra giá, tuyệt đối không thấp.

Mộc Tiểu Nhã cười cười không nói chuyện.

“Đúng rồi, cha mẹ Bạch Xuyên có thái độ gì với cậu?” Phương Hủy lại hỏi, “Mà tháng sau không phải cậu muốn đi du học sao? Nhà bọn họ đồng ý cho cậu đi không?”

“Tớ… không đi du học.” Mộc Tiểu Nhã nói.

“Cậu không đi?” Phương Hủy nhíu mày, “Cậu vì Bạch Xuyên mà cả du học cũng bỏ?”

“Không phải vì Bạch Xuyên, mà là tớ không muốn đi. Tớ nghĩ rồi, tớ quyết định sẽ cùng cậu mở phòng làm việc.” Thực ra hôm nay Mộc Tiểu Nhã muốn cùng Phương Hủy nói chuyện này, vừa lúc Phương Hủy hỏi, cô liền đơn giản nói ra.

Cô và Phương Hủy đều học đại học chuyên ngành thiết kế giày dép. Trong nửa học kỳ sau của năm thứ tư, cô và Phương Hủy đã đưa ra những lựa chọn khác nhau khi đối mặt với lễ tốt nghiệp sắp tới. Cô xin học nghiên cứu sinh của Học viện thiết kế SG, mà Phương Hủy lại quyết định mở một văn phòng làm việc, tự mình thiết kế giày.

“Cậu cùng tớ mở phòng làm việc? Không phải cậu nói, những sinh viên tốt nghiệp đại học chưa có kinh nghiệp như chúng ta, mở phòng làm việc khẳng định phải mất rất nhiều tiền sao?” Phương Hủy kinh ngạc. Lúc trước cô nói muốn mở phòng làm việc, Mộc Tiểu Nhã không có hứng thú. Hơn nữa Phương Hủy biết điều Mộc Tiểu Nhã lo lắng là đúng, nhưng cô cũng không để bụng. Kỳ thật cô mở phòng làm việc chỉ là mở chơi mà thôi, bị mất cũng không quan trọng, dù sao cha cô cũng có tiền.

“Không phải do cậu nói, mệt thì bỏ, dù sao chị cũng có tiền à.” Mộc Tiểu Nhã nói hết sức lúng túng.

Đời trước, phòng làm việc của Phương Hủy hoạt động không tốt, nhưng vẫn luôn không đóng cửa đều là do Phương Hủy dùng tiền riêng của mình để duy trì. Nếu là trước đây, Mộc Tiểu Nhã tự nhiên sẽ không lựa chọn cùng Phương Hủy mở phòng làm việc, nhưng hiện tại, cô chỉ muốn làm một công việc mình thích, nhàn nhã vượt qua bốn năm tiếp theo.

“Thiếu chút nữa quên mất, bây giờ cậu gả vào hào môn, không thiếu tiền ~”

“Không sai.” Mộc Tiểu Nhã cười hoà hoãn, thực ra cô có một số tiền tiết kiệm. Thời điểm còn học đại học, cô đã bán một số mẫu giày cho các nhà sản xuất, được trích phần trăm phí thiết kế, có thêm chút tiền, ít nhất cũng phải 20-30 vạn. Dùng để đầu tư cho giai đoạn đầu, về cơ bản là đủ rồi.

“Vậy buổi chiều chúng ta cùng đi xem phòng đi, tớ hẹn trước với người môi giới một chút?” Có Mộc Tiểu Nhã tham gia cùng, Phương Hủy lập tức nhiệt tình lên mười phần.

“Được nha.” Mộc Tiểu Nhã vui vẻ đồng ý.

“Thầy Mộc, cô Thẩm.”

“Ông Bạch, bà Bạch?” Mộc Nhược Chu hơi sửng sốt, ngay sau đó, hiểu rõ ý định của đối phương khi đến.

Mặc dù hai vợ chồng ông đối với việc con gái mình và Bạch Xuyên kết hôn còn chưa thể tiếp nhận được, nhưng họ cũng không thể đem người đuổi ra ngoài.

“Thầy Mộc, cô Thẩm, chuyện Tiểu Xuyên cùng Tiểu Nhã kết hôn, là Bạch gia chúng tôi thất lễ.” Vừa vào cửa, Bạch Quốc Du đã mở lời xin lỗi.

Bạch Quốc Du và vợ liếc nhìn nhau, hai người trong lòng đều rõ ràng, Mộc Nhược Chu tuy ngoài miệng nói khách khí, nhưng trong lòng cũng không tình nguyện gả con gái cho Bạch Xuyên. Về điều này, trong lòng họ sớm đã có chuẩn bị.

“Thầy Mộc, cô Thẩm, thật ra hôm nay chúng tôi tới là muốn chính thức cùng các vị thương lượng một chút chuyện hôn sự của bọn nhỏ.” Lý Dung nói.

“Hai người tính toán như thế nào?” Mộc Nhược Chu nhíu mày.

“Thầy Mộc, cô Thẩm.” Lý Dung vô cùng chân thành nói, “Hôn sự này, tôi biết là Tiểu Xuyên nhà chúng tôi trèo cao. Tôi tự hỏi, nếu Tiểu Nhã là con gái chúng tôi, tôi cũng sẽ không đồng ý gả con bé cho một người mắc chứng tự kỷ. Nhưng, tôi lại là mẹ của Tiểu Xuyên, tôi hy vọng có thể thúc đẩy hôn sự này. Cho nên hôm nay chúng tôi tới đây, chính là muốn có được sự đồng ý của hai người cho Tiểu Xuyên.”

Muốn cha mẹ nhà gái đồng ý, loại chuyện này hẳn là do nhà trai chính mình tới, nhưng Bạch Xuyên là người bị tự kỷ, anh không làm được, cho nên chỉ có thể để vợ chồng Bạch Quốc Du đến đây. Mà trùng hợp đây lại là chuyện hai vợ chồng Mộc Nhược Chu để ý nhất, nhưng bọn họ vẫn nhẫn nại lắng nghe.

“Tiểu Xuyên có bệnh tự kỷ, thằng bé sống trong thế giới của chính mình, người khác rất khó đi vào, đây cũng chính là điều hai người lo lắng. Nhưng tôi muốn nói với hai người là ở trong thế giới của Tiểu Xuyên, Tiểu Nhã cũng có vị trí.” Lý Dung nói, “Khi bà nội Bạch Xuyên ở bệnh viện có nói một câu, bà ấy nói thế giới của Tiểu Xuyên rất nhỏ, dường như chỉ có thể chứa được mình nó. Nhưng khi thằng bé mở lòng ra với ai, người đó sẽ là cả thế giới của nó. Con gái hai người đối với con trai tôi, chính là tồn tại như vậy.”

“Đương nhiên, chúng tôi biết nói thế này cũng không thuyết phục được, cho nên, chúng tôi cũng đưa cả bác sĩ phụ trách của Tiểu Xuyên tới. Nếu thuận tiện, có thể nghe một chút ý kiến chuyên môn của anh ta không?” Lý Dung trưng cầu ý kiến của hai người.

Bác sĩ phụ trách của Bạch Xuyên? Vợ chồng Mộc Nhược Chu liếc nhìn nhau, rồi sau đó, đồng ý với đề nghị của Lý Dung.

Bác sĩ phụ trách Bạch Xuyên là giáo sư Phùng, là người có tiếng nói cao trong phương diện chữa bệnh tự kỷ, vì hôm nay tới Mộc gia thăm hỏi, cho nên Bạch Quốc Du đã tự mình tới bệnh viện mời ông đi cùng, mà giáo sư Phùng trước đó vẫn luôn ở trên xe bên ngoài chờ.

Bạch Quốc Du đi ra ngoài đưa giáo sư Phùng tiến vào. Đơn giản hàn huyên vài câu, giáo sư Phùng cũng không có vội vã nói về bệnh tình của Bạch Xuyên, mà trước đó mở vài đoạn video trị liệu cho Bạch Xuyên ra.

Trong đoạn video thứ nhất Bạch Xuyên rất nhỏ, thoạt nhìn chỉ 7-8 tuổi, bộ dáng anh yên lặng ngồi trên ghế vẽ tranh, anh vẽ rất chăm chú, cho dù giáo sư Phùng ở một bên muốn cùng anh giao lưu cỡ nào đi chăng nữa, anh đều không để ý tới, mãi cho đến khi giáo sư Phùng hỏi: “Cô gái trong tranh, là bạn cháu sao?”

“Mộc Tiểu Nhã.” Nửa ngày, giọng nói non nớt rõ ràng của Bạch Xuyên từ trong video truyền ra.

Trong đoạn video thứ hai Bạch Xuyên lớn hơn một chút, đại khái 11-12 tuổi, anh đang xem một cuốn truyện tranh.

“Tiểu Xuyên, tại sao cháu bỗng nhiên nghĩ đến xem truyện tranh?”

Bạch Xuyên không để ý tới.

“Quyển truyện tranh này đẹp không?”

Bạch Xuyên không để ý tới.

“Quyển sách này là ai mua cho cháu?”

Bạch Xuyên trầm mặc một lát rồi trả lời: “Tiểu Nhã.”

Sau đó là liên tiếp 2-3 đoạn video trị liệu, nội dung phần lớn giống nhau, đều là giáo sư Phùng bất đắc dĩ mới lấy được lời nói của Bạch Xuyên, chỉ cần nhắc tới Mộc Tiểu Nhã, Bạch Xuyên đều sẽ ít hoặc nhiều cho chút phản ứng.

Giáo sư Phùng giải thích: “Tôi tiếp xúc với rất nhiều đứa trẻ có bệnh tự kỷ, có một số ít căn bản sẽ không nói, có một số thậm chí không biết người nhà của mình, mà trẻ tự kỷ hiếm khi biểu đạt mong muốn của bản thân, cũng rất ít người khôi phục được đến tình trạng như Bạch Xuyên. Sự phục hồi Bạch Xuyên, ở trong bệnh án tôi cũng đã nói qua, đây có thể coi là một kỳ tích, bởi vì cậu ấy dường như là khôi phục được năng lực giao tiếp.”

“Đương nhiên, loại năng lực này của cậu ấy so với người thường vẫn có chút chênh lệch, nhưng chỉ cần cậu ấy nguyện ý đi ra thì hoàn toàn có khả năng độc lập sinh hoạt được.” Giáo sư Phùng nói, “Mà sở dĩ có thể khôi phục tốt như vậy, là bởi vì trong thế giới của cậu ấy và thế giới chúng ta có kết nối với nhau thông qua một cửa sổ. Loại cửa sổ này, đại đa số người tự kỷ có khả năng suốt cuộc đời đều sẽ không có. Nhưng Bạch Xuyên thật may mắn khi có được hai cánh.”

“Một là bà Bạch, một là Mộc Tiểu Nhã.”

Tâm tình của Mộc Nhược Chu và vợ vô cùng phức tạp, bọn họ không cầm lòng được lại nhìn về phía hình ảnh cuối cùng bị dừng trong video. Hình ảnh cậu thiếu niên Bạch Xuyên đang vẽ tranh, trên giấy vẽ là bóng dáng của một cô gái, cô ngồi trên bãi cỏ xanh mơn mởn nhìn về phía xa với làn váy hoa đầy màu sắc. Màu sắc của toàn bộ bức tranh là tươi sáng và sống động, giống như tất cả tâm trạng vui vẻ đều được thể hiện hết trên trang giấy.

Đó là Mộc Tiểu Nhã trong mắt Bạch Xuyên.